7/6/10

Đêm qua mưa như trút nước, mái tranh nghèo rột nát, bì bõm bắt cá đến giờ Tý thì đi ngủ. Sau 10 tiếng lăn lóc, đến tiếng thứ "10 rưỡi".. lơ mơ có tiếng gà nhắn tin.

Mắt cụp, mắt xoè.. không phải gà nhắn mà là người nhắn. Người gửi cho bài thơ rồi đố mình xem nó có điều gì đặc biệt. Bài thơ như sau:

"Hạ về mưa ướt bờ mi
Ai ôm một gói tình si mỏi mòn
Tuổi đời nào phải còn son
Bao nhiêu nguyện ước đã dần phôi pha.
Thôi đành một kiếp lê la
Cô đơn lặng lẽ sương mờ thành đô.
Thăng trầm trong những giấc mơ
Bao giông giáng xuống vật mờ cơn mê.
Tình ơi sao cứ rủ rê
Quãng đời mỏi mệt tìm về bình yên
Cung đàn réo rắt triền miên
Gam màu tươi sáng khởi niềm đam mê..."

Nằm vểnh râu, mình nghĩ "sáng bảnh mắt mà gửi cho bài thơ chắc phải liên quan đến việc ăn uống rồi" Để xem nào..
"Ai ôm một GÓI" (mì tôm à?)
"thôi đành một kiếp LÊ LA" (chắc là một quán nào đó ăn bờ, ăn bụi ngoài đường)
"sương mờ THÀNH ĐÔ" (món này phải liên quan đến Huế.. hay là Bún Bò Huế?! Ực!!)
"tình ơi sao cứ RỦ RÊ" (há há!! Chắc đây là lời gợi ý, mời rủ mình đi ăn Bún Bò đây Hế hế..Yes, I do!)
"Khởi niềm đam mê".. ơ.. câu này nghe cứ không ăn nhập thế nào ý nhờ.. cứ như slogan ý nhờ.. (~.~)
..
..
..
Á à``````!!! Biết rồi nhá!!!
Gói là gói cafe!
Lê la chắc lê ra quán vỉa hè ồy!!
Vật vờ cơn mê bởi vì cafe cũng có chất gây nghiền, gây nghiện mừ!!!
Tình ơi sao cứ rủ rê. Chứ sao! uống cafe sáng một mình buồn hết lớn!!!!
"Khởi nguồn đam mê" ~ "Khởi nguồn sáng tạo" của Trung Nguyên nhá!!!!!
Định rủ mình đi uống cafe chứ gì!!! :x :x :x.. Reply đồng ý ngay mới được. :"}




Hỗng có phãi..

Không có nhận xét nào: